Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2007

Một quyết tâm mới chăng?

Dạo này mình cứ ra sao ấy! Sức khoẻ kém hẳn, phá sức một ngày đầu tiên ra Hà nội, chào mừng ngày tái ngộ ghê quá! Chẳng giống một lão sinh viên mà cứ ngỡ mình như thời sung sức nhất. Phổi có tiếng thở khò khè, nhịp tim có dấu hiệu rối loạn! Loạn nhịp tim. Ôi trời!


Chẳng tử tế gì khi khiến những người thân yêu phải lo lắng. Nên đã quyết tâm giảm thuốc lá rồi nếu được thì bỏ hẳn. Nhưng chả biết đây là lần quyết tâm thứ mấy nữa! Hồi xưa, lão huynh Tiếp bảo là : chú mày làm sao bỏ thuốc được. Dạy văn như chú mày thì chỉ có hút tăng thêm mà thôi! Hồi gần trưa, gặp Dũng cũng công bố chuyện bỏ thuốc, nó cũng cười ngất và bảo: mày làm sao mà bỏ thuốc được! Hừ, kỳ này thử xem mình quyết tâm đến đâu, vậy mà quyết tâm này coi bộ bà con không khoái! Nghĩ lại mình, bắt đầu biết hút thuốc từ cuối năm thứ nhất Đại học, 6 tháng sau thành cao thủ thuốc rê. Đến giờ, bạn bè bỏ thuốc nhiều, còn mỗi mình bướng bỉnh.


Nhưng từ bỏ một thói quen xấu thì cũng không phải là không được: này nhé, hồi xưa học trò phát sợ khi 1 tiết thầy hút thông từ 3 - 4 điếu thuốc. Còn bây giờ, lên lớp thì không hút thuốc (có điều, mỗi tiết giải lao 5 phút là lại đốt 1 điếu rồi vào giảng). Nghe cấm thuốc 31.1 ở ĐHSP, đã mừng mừng vì làm tăng quyết tâm của mình, ai dè các giáo sư còn hút thuốc ác liệt hơn trò (thầy Cư dạy Triết còn triết luôn: cậu nào hút thuốc giống tôi đều...thông minh! Đểu thế!)


Vậy ai sẽ giúp ta trong đợt hạ quyết tâm này? Hừ, nhưng mỗi khi buồn thì lại muốn tìm đến với thuốc lá, hút một điếu, năng ngực nhưng nhẹ lòng hơn! Có lẽ phải như xây dựng CNXH, phải kinh qua nhiều giai đoạn, thời kỳ quá độ thì cố gắng thúc đẩy nhanh! Có thành công không nhỉ?

2 nhận xét:

  1. Người ta bảo 'Không thành công cũng thành nhân'. Riêng vụ bỏ thuốc này, tớ thấy sao giống ... ' Không thành công cũng thành ... Nam' quá !!!!!

    Trả lờiXóa