Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2007

Bâng khuâng BLUES TRONG MƯA!


Tự dưng nhớ lời bài thơ của thầy Nguyễn Công Thắng - viết trên tập san TRANG VIẾT TUỔI 20 của Khoa Văn khi mình đang là sinh viên năm thứ Ba:

Rồi tôi sẽ trở lại
Không hẹn hò, không còn ai gọi tên
một thời chìm khuất
Chỉ còn tôi ngoài hành lang mưa
vòm lá xanh run rẩy
Ai gõ cuồng điên những nhịp buồn
Giọt mưa sa, khoảng trống lạnh lùng bỏ lại...
Ngày ấy, thoáng chốc đã qua, để một thế hệ nữa đang lớn lên.
Năm nay, sẽ kỷ niệm 30 năm thành lập Đại học Sư phạm Quy Nhơn. Ngày đó, khoá 9 của  mình có 15 "nhà thơ" trên tổng số 45 tác giả tham gia tập san! Bây giờ, đi ngang trường cũ, vào đó chắc may lắm mới có một ai đó quen!
Vả lại, tự dưng mình bỏ ra tuốt tận Hà nội học Cao học, mấy thầy không nói ra nhưng cũng buồn lắm chứ! Ít ra, bây giờ các thầy cũ của mình đều đã lên tiến sĩ (redundant doctorable). Ngày trước giá như cho đi học sớm 3 năm thì bây giờ cũng xong nợ! Khổ nỗi có ai cho đi đâu? Thế nên bây giờ trở về, có ai hẹn hò, có ai gọi tên không nhỉ? Điểm lại, học trò cũ ở Trưng Vương nối nghiệp dạy Văn cũng nhiều, âu cũng là hạnh phúc.
Không biết kỷ niệm 30 năm thành lập trường lúc nào? Chẳng thấy có một dòng thông tin gì cả! Cũng chẳng mấy chốc mà lại họp mặt khoá 9 nữa rồi! Bà con khoá 9 năm nay được thêm một Hoài Hà cũng xong thạc sĩ, Thu Hà cũng sắp xong! hồng Hạnh thì đã là bà Tiến sĩ sang trọng của trường ĐHKHXH và NV thành phố rồi! Ôi, chả mấy chốc rồi loạn các ...sĩ ngành giáo!
Đi ngang trường, thấy trường to ra, và hình như quan hệ thầy trò cũng kém thân thiết hơn! Nghe nói bạn mình ở Quảng Ngãi sắp vào, lại cùng nhau ôn những kỷ niệm của một thời oanh liệt. Oanh ngừng tiếng hót, chắc còn Liệt mà thôi!
Rồi tôi sẽ trở lại...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét