Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2007

Tạm biệt Mẹ, con đi...





Hôm nay ra chào Mẹ rồi về chuẩn bị đồ. Mẹ tỉnh táo hơn, và nghe được mình chào! Nhẹ nhõm bớt nỗi lo.

Những ngày qua có thể nói là một sự thần kỳ, khi những đơn thuốc của Cha đã cứu được Mẹ ra khỏi cơn nguy kịch. Hai ngày hôm nay, không cần sử dụng ô xy mà Mẹ vẫn tỉnh táo, thậm chí còn cử động chân tay rất tốt. LẠi sợ Mẹ tỉnh quá, cứ đòi rứt ống thông tiểu vì như Mẹ nói: Xót lắm! Mừng nhất là khi các cháu lần lượt vào chào bà: cháu chào bà nội!, bà cũng nói lại: bà nội chào cháu! Hy vọng với đà tiến triển tốt này, Mẹ sẽ bình phục! Thần diệu nhất là thuốc Bắc còn làm lui hẳn trạng thái phù não khiến Mẹ bị liệt tay chân, thụt lưỡi mà khi chụp CT các bác sĩ Tây y đều lắc đầu bó tay. Hy vọng khi có thời gian, mình sẽ tiếp nhận di sản của Ông Nội như Cha, để có thể có ngày sử dụng, không làm mai một những thần phương được cha ông truyền lại.

Mai ra Hà Nội, gió mùa đông bắc lại về. Mong Mẹ được chăm sóc tốt, đừng có biến chứng xấu.
Bà xã cũng tạm ổn vết mổ, vết thương bây giờ chắc cần phải tĩnh dưỡng, chỉ mong con biết lo cho mẹ nó, biết yêu thương quan tâm đến mẹ! Biết là khó vì con đang độ tuổi lớn, còn quá dại để hiểu được: Mẹ là chỗ dựa tinh thần, là sự chở che tuyệt đối cho con.

Chào Quy Nhơn!

1 nhận xét:

  1. KH mừng cho nỗi mừng của bạn. Bạn hãy tìm cách gì tốt nhất để lưu lại những bài thuôc truyền thống của cụ ông nhà. Sẽ rất có ích cho gia đình của bạn và cho mọi người . Đông y có nhiều bài thuốc nghiệm như thần dược. Y lý Tây phương hiện chưa soi sáng được vì chỉ dựa vào thực nghiệm sinh-hoá-lý đơn thuần .

    Chúc sức khoẻ cụ bà được khôi phục và bạn trở lại tâm trạng bình an để tiếp tục học tập tốt.

    KH

    Trả lờiXóa