Thứ Hai, 10 tháng 12, 2007

Quẩn quanh chẳng biết làm gì...

Hai hôm nay ra Hà Nội, quẩn quanh chẳng biết làm gì, chú em lớp trưởng thông báo ra gấp, còn chú thì tếch về nhà hú hí với vợ con. Biết cơ sự thế này, mình ở nhà thêm vài hôm thì cũng đỡ đần thêm được cho anh chăm mẹ và vợ cũng yên tâm hơn.
Qua nhà D. giúp nó cho thằng con đi học vì oshin con ốm chưa lên! Ở nhà D. không hút thuốc được, coi như có điều kiện giảm thuốc. Thôi thì....làm bảo mẫu bất đắc dĩ vậy!
Nhân có điều kiện lên net, vào đọc thông tin trên blog của mấy bác nhà văn! Thật chán khi lại là cái chuyện nhặng xị vào Hội không được bầu! Lại có những kẻ hể hả, ngậm máu phun người làm mình phát chán các ông mang danh nhà văn: thơ văn gì mà rặn ra tình cảm yêu nước, đọc cái quái gì cũng xúc động rưng rưng, ham hố danh hờ, ghét nhau như chó mà lại cứ lên giọng cao đạo...Ôi trời là cái tương lai của văn học nước nhà! Các vị mạo danh văn chương để chẳng qua tôn cái tôi to đùng của các vị lên mà thôi! Chán ngấy các tuyên ngôn vung vít của các vị rồi!
Nhớ một câu thơ của Đồng Đức Bốn:
Trở về với Mẹ ta thôi!


2 nhận xét:

  1. Ở nước ta các chức sắc danh tài đều chưa sự kiểm định của nhân dân. Ai tự tôn cái tôi to đùng thì chỉ làm cho cái bóng nó trùm hết con người thật của kẻ đó. Ai biết sau cái bóng đó là những cái chi chi ???

    Trả lờiXóa
  2. Văn cũng có nhiều tạng.Lĩnh vực nào chả vậy.Chuyện hậu trường sân khấu mà

    Trả lờiXóa