Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2006

Buồn

Buồn
Buồn như thể một đêm tôi ngồi nhớ
những gương mặt đã qua những hình bóng nhạt nhoà
cứ giản dị sống là mình sau bao nhiêu lầm lỡ
nhưng vẫn buồn như một gã ngu ngơ
Buồn
Buồn như thể một đêm nghe lời hát cũ
em đâu rồi người con gái ngày xưa?
điệu hát không níu về cho tôi người con gái năm nào tôi đã biết
em chỉ trở về trong thơ!
Buồn
Buồn như thể ta không còn buồn hơn được nữa
những nỗi buồn quánh đặc, mù câm
nồng nặc khói bao trùm lên dĩ vãng
đầu độc thơ ta giá lạnh chút tình nồng
Buồn ơi ta không chào mi
Ta sẽ đi và sẽ hát
"Lời ru buồn nghe mênh mang..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét