Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2006

Những ngày đầu Hà Nội


Vậy là đã bắt đầu cuộc sống xa nhà! Bây giờ mới giật mình nhận ra: lần đầu tiên mình phải xa gia đình lâu đến vậy.
Nghĩ về mái ấm của mình, cứ nao nao cả dạ. Gần tối, nhận được tin nhắn: Anh ơi , điện cúp rồi, giá không có hai con thì em bay ra theo anh luôn! Bỗng thấy thương vợ quá chừng. Giá như không phải đi học xa thì có lẽ gia đình cũng đỡ vất vả hơn. Lo nhất là thằng cu Tý, bây giờ đang tuổi ham chơi, thiếu sự quản lý thì không biết có chững chàng hơn không? Cu Lương thì càng lúc càng ba lém. Mẹ phải vừa làm cả trách nhiệm của cha, chắc khó mà dịu dàng được với hai ông tướng. Ngoan nhé các con, đừng làm mẹ phải buồn!
Những ngày đầu Hà nội chưa có một chút ấn tượng gì, chẳng còn vẩn vơ bận tâm đến ai. Học trò thì cũng bận rộn việc riêng không đến được. Thế giới này rộng lớn vô cùng, và có biết bao điều cần phải quan tâm. Hà nội vẫn là căn phòng nhỏ cuộn mù khói thuốc mà vắng tiếng sáo Trương Chi. Ngày mai bắt đầu học chính thức, phải sắp xếp lịch học tập và sinh hoạt, có đau ốm cũng chẳng ai lo cho chu đáo như ở nhà đâu.
Ra đúng Trung thu, lại nhớ con năm nay không được ba dẫn đi chơi. Buồn! Nghe học trò nhắn tin vui Trungthu mà cũng chẳng bụng dạ nào mà chia sẻ !
Cần phải nhanh chóng thoát khỏi tâm trạng nặng nề này!




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét