Thứ Năm, 29 tháng 6, 2006

KHÔNG ĐỀ LÃNG NHÁCH

Rồi sẽ phải đến lúc thôi, em nhỉ
Có gì đâu anh cũng giống mọi người
Cũng hằn học bon chen và tính toán
Và đôi khi chẳng dám sống là mình


Rồi một ngày ta thất vọng về nhau
Ừ, đâu phải thế là ta mất hết
Tình yêu đến, tình yêu đi nào biết
Có những gì đón đợi phía chân trời?


Em đừng ôm quá khứ em ơi
Anh đã lãng quên như kẻ vô tình nhất
Tình nồng mấy cuối cùng rồi cũng nhạt
Mỗi một người đều có khoảng trời riêng

Xin hãy để cho ngày tháng cũ ngủ yên
Đừng gợi lại những vị đời đắng chát
Anh ngày mai sẽ là con người khác
Cũng tầm thường vô vị thế thôi em!

5.06

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét